Phang phò thái không đeo bao cực chất

Thu nhập chủ yếu của cô là 2 cái phòng cho sinh viên thuê trong nhà, căn nhà nhỏ xíu được 3 phòng thì rang nhín 2 phòng cho thuê để có thêm thu nhập, còn 1 phòng 2 mẹ con ở. Ngày ấy cái Q còn bé xíu, mới học lớp 10, da trắng, có vẻ chưa dậy thì hết, mặt mụn mụn, cũng hơi có ngực rồi. Chạy như ngựa vào tới sảnh đón, nhìn vội lên bảng điều khiển, chuyến bay VN 007 từ Nhật xe đã đáp chưa rồi thở phào nhẹ nhõm, 9h30 mới đáp, chắc là bị delay bên đó nên giờ bay bị trễ
May quá, trong cái lười có cái may
Tới từ 6h thì giờ đợi dài cả cổ rồi
Tà tà rảo bước kiếm quầy cà phê, gọi 1 ly cà phê rồi lấy điện thoại ra
“Mẹ ơi, máy bay của em bị trễ, tụi con về hơi trễ, mẹ đừng lo nhe, con sợ mẹ lo nên gọi điện”
“Đúng rồi, mẹ lo quá nãy giờ chưa thấy 2 đứa về, em nó đáp thì gọi ngay cho mẹ nhe, mẹ nấu cơm trưa chờ sẵn 2 đứa”
Vừa ngồi cà phê ngắm dòng người đón tiễn đi nước ngoài mà thấy long nao nao, có khi nào một lúc nào đó mình đi đến 1 đất nước khác làm việc như Q
Ah… Q, người mà mình đón hôm nay, là em gái mình nhưng không phải em ruột
5-7 năm trước, mới chân ướt chan ráo vào SG học và làm việc có ở nhà cô N một thời gian, Cô N là họ hàng hơi xa với bên ngoại nhưng vẫn chung dòng máu, kiểu như ông của cô N là em họ của cụ cố nhà mình, kiểu thế.