Đĩ thái đụ anh khách buồi to

Aaa. Điện thoại trên bàn gỗ rung nhẹ, cắt ngang dòng suy nghĩ của Thư, màn hình sáng lên dòng tin nhắn từ Nam – bác sĩ phụ khoa, 35 tuổi, từng khám thai cho cô ở phòng khám Hoa Sen cách nhà hai con đường: “Thư, anh nhớ em, lâu quá không gặp, em khỏe không? Aaa. Khi ấy, cái thai đã lớn, bụng cô tròn căng, ngực nặng nề đầy sữa, chân phù đau, cô đến phòng khám Hoa Sen thường xuyên để kiểm tra. Cuộc sống của họ trôi qua đều đặn – Hoàng đi làm từ sáng, tối về kể chuyện công trường, giọng hào hứng: “Hôm nay anh giám sát xong cái cầu, mệt nhưng vui lắm, vợ ơi,” rồi ôm Thư cười ấm áp. Anh kéo áo Thư lên, liếm từ cổ xuống ngực, núm vú cô cứng lên dưới lưỡi anh, “Chụt… chụt,” cô rên nhỏ, “Ư… anh… em… em… sướng quá,” tay ôm đầu anh, hơi thở dồn dập, bên dưới bướm cô đã bắt đầu ra nước thấm quá lớp quần lót. Sau khi sinh bé Ngọc, cơ thể cô không còn thon thả như trước – lúc chưa mang bầu, Thư có vòng eo nhỏ nhắn, ngực vừa vặn trong những chiếc áo ôm sát, giờ đây ngực căng tròn đầy sữa, phập phồng dưới lớp áo thun rộng màu xám, eo hơi tròn nhưng vẫn mềm mại, làn da trắng hồng giờ nhợt nhạt vì những đêm thức trắng chăm con.