Phang lỗ nhị con em họ rên rỉ sướng lồn

Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư. Nam đứng dậy, rời quán, để lại cái nhìn lạnh lẽo qua cửa kính, như bóng ma lẩn khuất. Hoàng cười, bế bé Ngọc lên: “Vợ thay đồ đi, anh trông bé,” giọng dịu nhưng ánh mắt không rời cô. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh.