Sang nhà giúp đỡ em sinh viên đang thiếu địt

Đêm qua, sau khi Hoàng đạp nát chiếc USB của Nam, cô đã tưởng mọi thứ sẽ chấm dứt, nhưng sâu trong lòng, nỗi sợ vẫn bám riết, như một cái bóng vô hình không thể xua tan. Hoàng nhíu mày, cúi xuống nhặt lên, nhìn cô, giọng trầm: “Ai nhắn vậy, em?”
Thư lắp bắp, đôi tay siết chặt gối đến trắng khớp, “Dạ, không… không biết, chắc tin rác thôi,” nhưng ánh mắt hoảng loạn của cô không giấu được. Bây giờ, ngồi đây, chỉ nghĩ lại thôi mà lồn cô đã nóng ran, một dòng nước ấm âm ỉ rỉ ra, thấm qua lớp quần lót cotton trắng, làm cô giật mình co chân chặt hơn, “Sao mình vẫn ám ảnh vậy? Thư dừng lại, cách hắn vài mét, đôi tay siết chặt tay cầm xe nôi, giọng cứng nhưng run run: “Anh Nam, anh muốn gì?